Nhà văn Di Li – Người đẹp trinh thám vào khu rừng chữ

Rate this post

Hình như cái không khí cột, ghê lạnh, liêu trai từ câu chuyện tỏa ra, bao trùm lên khắp rừng. Đâu đó, tiếng quạ kêu, tiếng gió va vào đá rít lên, … từng hồi … từng hồi …

Cho đến khi đọc hết chữ cuối cùng của truyện, tôi mới đảo ngược về trang đầu tiên để nhìn lại tên tác giả: Di Li. Một cái tên rất lạ, trước đó tôi chưa từng nghe đến. Nhưng không hiểu sao lúc đó tôi quyết định một điều: đây là tác giả nữ, một nữ nhân thông minh và đầy đam mê! Đêm ấy, cảm giác lành lạnh, mái che không ngừng bủa vây tôi. Nếu không tự trấn an mình rằng câu chuyện chẳng qua cũng chỉ là sản phẩm của một trí tưởng tượng phong phú, giỏi sắp đặt, thế giới này làm gì có ma (!) …, thì tôi đồ mà không chắc mình tồn tại ra ngoài, đi đơn vị để kiểm tra các chiến sĩ đang canh gác như mọi khi.

Nhà văn Di Li - Người đẹp trinh thám vào khu rừng chữ -0

Vì quá ấn tượng với “Bức tranh và ngôi nhà cổ”, mà cuốn tạp chí là đơn vị chung, nên tôi đành phải chụp một bản khi muốn gửi truyện cho người yêu là sinh viên trường sư phạm. Và rồi, cô ấy đọc truyện, cô ấy đã điều hành tôi đủ khổ bởi tôi đã mang đến một câu chuyện “quái quỷ”, khiến cô không rời khỏi phòng (trong khi phòng không có nhà bảo vệ sinh kín!). Đêm ấy, tôi đã vận dụng hết mọi “ngón nghề” của môn vận tải mà chúng tôi được học trong trường và có mấy năm áp dụng vào thực tế để “về” cô. Nhưng tôi chỉ được yên thân khi trời sắp sáng và điện thoại “cục” cũng vừa đủ nguồn.

Đó là đêm cuối năm 2008.

*

Tôi bắt đầu quan tâm đến cái tên Di Li và tìm đọc các tác phẩm của nữ văn sĩ. Thời gian đó, ở nơi biên phòng tôi mới có điện, sóng di động còn chờn và Internet là một thứ quá xa vời, thế nên việc tìm kiếm tác phẩm và thông tin về tác giả đó không phải là chuyện dễ dàng dễ dàng. Sau đó, khi chuyển về Hà Nội học lớp giáo viên, tôi mới có cơ hội tìm thấy nhiều hơn các tác động của Di Li. Lúc đó tôi mới biết, thực ra Di Li đã nổi tiếng mấy năm rồi, nhất là từ sau khi chị giải thích Ba truyện ngắn Tạp chí Văn nghệ quân đội (2005 – 2006) với chùm tác phẩm “Cocktail” và “Ma học trò chơi “. Những năm ấy, sự xuất hiện của Di Li trên văn đàn đã tạo nên một hiện tượng, phần nào làm thỏa mãn tín ngưỡng của dòng văn học trinh thám, kinh dị Việt Nam bị đứt mạch từ thời hai cụ Thế Lữ, Hồ Dzếnh … gác bút. Sau cùng với hàng loạt các tập truyện được bố trí, nhất là 2 tiểu thuyết “Trại hoa đỏ”, “Câu lạc bộ số 7” … Di Li đã làm cho trinh thám và kinh dị hòa quyện, rực rỡ.

“Trại hoa đỏ” ra đời làm nên cơn sốt, nó nổi tiếng trong nhiều ông lớn của văn học thế giới là Nhật Bản. Khi đó, để có bài lên báo, trực tiếp đại diện chi nhánh của tờ Yumiuri Shimbun, báo có số lượng phát hành lớn nhất thế giới bay từ trụ sở Thái Lan hát Việt Nam gặp gỡ nữ văn sĩ Di Li phỏng bài viết. Tiểu thuyết đã qua 6 lần tái bản, một số thật tượng, đáng mơ ước của nhiều tác giả trong buổi học có rất nhiều khó khăn với giới hạn sáng và ngành in ấn, phát hành như hiện nay. “Trại hoa đỏ” được đạo diễn Victor Vũ chuyển thể, dựng thành phim truyền hình cùng tên, là đô thị phim, đang “hot” trên Truyền hình K + …

Tôi mua cuốn sách “Trại hoa đỏ” ấn bản đầu tiên trong một lần đi “săn” sách trên phố Phạm Văn Đồng. This tiểu thuyết là một trong vài cuốn sách mà tôi đã trắng đêm vì nó. Cho đến nay nó vẫn nằm trên giá sách của tôi, nhưng với dung mạo nhàu nhĩ bởi đã qua tay khá nhiều cô, cậu bé là trò chơi của vợ tôi. Về sau, càng đọc Di Li, tôi càng thấy ấn tượng về một cây bút thông minh, tài năng và khôn ngoan. Di Li thực sự đã xác lập một phong cách đặc biệt, một lối đi riêng mà không hề ít người cho rằng chỉ có cánh nam nhi mới đủ tinh cảm và cả máu mê đối với thân. Từ ngày Di Li môi hồng, mắt biếc nhẹ bước vào đường văn đến nay, trong nữ nhân văn chương sinh sau năm 1975 chị thực sự là cây sáng, phong cách đầu tiên ở dòng trinh thám kinh dị.

*

Trước khi gặp Di Li, tôi đã từng nghe bạn làm việc trong tạp chí văn chương bảo: “Di Li đẹp lắm, đậm chất phương Tây!”. Lần đầu gặp chị, ý nghĩ vụt qua tôi là: Chị nên làm MC – biên tập viên truyền hình, diễn viên điện ảnh, người mẫu, thậm chí là hoa hậu chứ không phải thân thành chương trình làm gì cho mệt mỏi. Viết văn bản vốn là công việc bị hại và bào mòn ghê gớm! Văn chương nên là nghề / nghiệp của giai nhân.

The but Di Li back khá tiếc công việc, nhất là những thứ gắn với chữ nghĩa … Chị viết văn, kỹ năng viết, báo, dịch thuật, … đầu sách có may vượt xa số tuổi cô con gái An Khánh của chị. Di Li từng học ngôn ngữ Đức, Anh tại Đại học Hà Nội, trường chị giảng dạy môn văn hóa Anh – Mỹ và lấy bằng Thạc sĩ quản lý giáo dục tại Đại học sư phạm Hà Nội. Chị làm MC, diễn giả và ti tỉ công việc khác, … Một nhóm Di Li sôi nổi chuẩn bị mở cửa mang tên Di Li. Nhưng may ra văn chương có nghĩa và công việc chuyên môn ở cuốn sách của chị đi. Gần đây, là thành viên của Hội Nhà văn và dịch thuật Châu Á – Thái Bình Dương, Di Li trở lại thành cây cầu xinh đẹp kết nối đôi bờ xa lạ trở nên gần như yêu cầu: bờ này là văn học Việt Nam và bờ bên kia là độc giả thế giới …

Chắc kiếp trước Di Li là một “mỹ nhân có bờm” (chữ của nhà văn Phạm Duy Nghĩa) nên kiếp này chị sinh vào năm Mậu Ngọ, tuổi con ngựa, với công việc luôn phải mang thật nhiều, nhưng lắm “hoa chân “, không chịu yên một chỗ, ham rong ruổi muôn nơi. Nhiều người bảo Di Li thoắt ẩn thoắt hiện, vừa mới hôm qua chị rạng rỡ, môi hồng, áo xúng xính bung lụa, hôm sau tìm chị không thấy bóng giai nhân. Khi liên lạc được với Di Li, chị đang ở khung trời Âu, đất Mỹ. Di Li từng đặt chân tới 50 quốc gia, vùng lãnh thổ trên kết quả địa chỉ, có lẽ chị là nữ nhà văn Việt Nam giữ kỷ lục xuất ngoại nhiều nhất.

Được khám phá hầu hết các vùng đất nổi tiếng trên thế giới, các bài viết thử nghiệm của chị em luôn có vẻ đẹp của trải nghiệm phong phú, sơ đồ quan sát tinh tế, mở rộng các vùng / tầng văn bản khác biệt và cảm xúc đằm thắm của một nữ nhân văn chương. Tôi giảng một bộ môn có liên quan đến văn hóa, tôi rất thích thú với những tác phẩm du ký của Di Li. Read Di Li in this account is just a dream in the sensor of the sensor of the show medium is outed, thu thập khối lượng kiến ​​thức về chính trị, văn hóa, lịch sử, địa lý … chân xác, dồi dào …

Khi tôi hỏi: “Có những vùng đất Di Li lưu lại đó không nhiều, nhưng sao chị có thể viết sâu, thật nhiều kiến ​​thức về nó như vậy?”. Di Li secure, thực hiện, trước mỗi chuyến đi phải tìm mọi người biết đến rất nhiều, có lúc phải đọc một vài cuốn sách viết về nó, rồi khi đặt chân đến khám phá, trải nghiệm, chị sẽ viết thật kỹ lưỡng. bằng cảm xúc chân thật của chính mình.

*

Với Di Li trong Mộc Quỳnh Coffee, không gian chờ đợi của quán cà phê như tôn lên làn da trắng và mái tóc bồng bềnh của chị. Da Di Li chân tình, gần, mỗi khi chị nói như có một làn gió mát xua đi cái không khí oi bức, cánh đồng của phường Hà Nội. Chị không có ai có thể ôm đồm hết mọi dự án, mọi ước muốn, đôi khi phải chọn cái này, bỏ cái kia, ưu tiên cái này và gác lại cái khác, sức mạnh con người có giới hạn. Di Li chị từng có những tháng ngày căng mình với những dự án, những đam mê.

Chị sinh con, thiết bị, yêu cầu con bằng cách của một bà mẹ dành cho những thứ tốt nhất có thể: những bộ quần áo tiền bạc, những nơi vui chơi bổ ích, bệnh viện tốt, trường học tốt … But chị còn lại ít thời gian để trò chuyện, tâm tình cùng nhau, chị phải nhờ người thân làm việc thay chị. Đến rồi khi chỉ còn lại hai mẹ con trong một ngôi nhà, chị thảng thốt nhận ra cô bé bỏng của chị hôm nào lớn, nhưng nó là một thế giới mà như chị không thể bước vào.

Giờ bà mẹ nhà văn bắt đầu cuống vào cuộc. Cô thay đổi trường cho con khỏi bị bắt, cô lập. Chị thủ thỉ nhiều hơn với con, tìm hiểu những sở thích, những người của con (thậm chí là trí nhớ tên, sinh nhật chồng con). Cô vạch ra những kế hoạch, định hướng, giúp thực hiện với vai trò của một người mẹ, cô giáo, người bạn. Và cho đến giờ, chị và cô gái sinh viên năm hai Học viện Ngoại giao là đôi bạn tri kỉ, có thể tâm sự với nhau bất cứ điều gì.

Di Li chia sẻ, thời gian tới chị sẽ đi nghiên cứu sinh để lấy bằng tiến sĩ. Chị còn ấp ủ những dự án với tâm nguyện mang lại giá trị tích cực cho cộng đồng: xây dựng trại dưỡng lão và thành lập trung tâm dạy kỹ năng sống. Với văn chương, 10 năm tiếp theo, Di Li dừng viết thể loại phi hư cấu (phi hư cấu) để tập trung cho tiểu thuyết và truyện ngắn. Cô lên kế hoạch từng năm sẽ cho ra mắt độc giả cuốn tiểu thuyết trinh thám kinh dị vào dịp Halloween.

“Nội công” của Di Li còn thâm hậu lắm. Với Di Li, ngọn lửa đam mê chưa khi nào nguội lạnh, chị vẫn còn trên con đường thám hiểm vào khu rừng chữ để chinh phục những đỉnh cao.

Related posts

Leave a Comment