Theo Ông Nguyễn Trung Dũng – CEO Dh Foods, có 2 khái niệm dễ nhầm lẫn là công ty gia đình và văn hóa xem công ty là một gia đình.
Theo ông, công ty gia đình làm một người trong gia đình sáng lập và quản lý, các vị trí lãnh đạo hoặc quản lý chủ chốt là người trong gia đình hoặc họ hàng – cụ thể ở đây có thể là anh em ruột hoặc anh em họ.
Theo đó, người ngoài thường khó phát triển lên các vị trí cao trong loại công ty này. Hồi xưa, ông cha ta hay bảo “một người làm quan, cả họ được nhờ”, gần như là kết hợp đúng tinh thần của công ty làm gia đình trị giá này.
CEO Dh Foods chia sẻ, trước khi khởi nghiệp ở Ba Lan, ông còn trẻ và thiếu kiến thức cùng kinh nghiệm quản trị, tìm hiểu về việc xây dựng văn bản hóa công ty còn hạn chế, ông cũng từng ưu tiên tuyển dụng người dùng trong nhà . Tất nhiên, khi họ đưa hàng vào công ty làm việc, ta thường đặt để họ vào những vị trí quan trọng chứ không thể làng nhàng.
“Nhưng rồi, tôi dần dần nhận ra năng lực của họ không phù hợp với vị trí hoặc nhiệm vụ mà họ phải nhận. Hơn nữa, họ cũng không trung thành với công ty như những nhân sự khác mà mình tuyển dụng bên ngoài. Điều này nghe thấy vô lý, nhưng đó chính là những gì tôi từng trải nghiệm “- Ông Dũng bạch.
Mặt khác, khi mời anh em họ hàng làm việc dễ dàng, thì sẽ thấy họ khó khăn quá nhiều. Cũng không hẳn là người thân của mình yêu sách, chỉ là bản thân mình cảm thấy khó nói về vấn đề nghỉ việc hay giải thích vì sao công ty có quyết định này. If the decation not smart, have when must be from the face as always she children.
Vì vậy, tôi nghĩ quan điểm “một giọt máu đào hơn ao nước giọt” áp dụng trong quản trị nhân sự không phù hợp nữa, vị CEO kết luận.
Anh Dũng cho rằng, các bạn trẻ đều sợ hãi loại công ty gia đình nhưng sẽ thích làm việc trong môi trường thân thiện, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, cùng chia sẻ niềm vui và cả những khó khăn. Đó cũng có thể coi là văn hóa xem công ty là một gia đình. Gia đình là nơi khiến mọi người cảm thấy dễ chịu và được là chính mình. Nếu công ty khiến mọi người vui vẻ thoải mái khi đến làm việc hàng ngày, thì công ty cũng chính là gia đình.
Công ty nên như đội bóng hay như gia đình, điều đó không quá quan trọng. By ngẫu nhiên có văn hóa là hoàn thành, văn hóa công ty theo kiểu đội bóng hay gia đình đều có cái hay cái dở. Văn hóa nào, môi trường nào mà nhân viên cảm thấy vui khi đi làm, đó mới là điều quan trọng nhất! Chính vì vậy, tại Dh Foods, ông luôn cố gắng tạo ra không khí làm việc thân thiện và tích cực để mọi người ở tất cả các bộ phận có thể dễ dàng tương tác với nhau, cùng là đầu phấn vì chung mục tiêu của công ty.
Có nhiều lần chia sẻ trước đó, CEO Nguyễn Trung Dũng được biết đến là vị trí “không KPI”. Ông thường không có công cụ KPI giao tiếp cho từng nhân viên, mà muốn hỗ trợ họ có điều kiện có thể hiển thị hết khả năng của mình. Chỉ nhân viên tiến hành, công ty mới tiến trình và sự nâng cấp của nhân viên không đến từ KPI mà từ rất nhiều khía cạnh khác nhau. Mỗi KPI is not enough!
“Gia đình” Dh Foods “có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia”
Việc chia sẻ quyền lợi với nhân viên khi công ty làm ăn tốt – như tiền thưởng cùng cổ phiếu, cũng có thể cho rằng Dh Foods là một gia đình, “có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia”. Tìm chồng cho nhân viên không phải là trách nhiệm của Giám đốc điều hành của một công ty, nhưng là trách nhiệm của một người lãnh đạo gia đình.
Ủng hộ văn hóa xem công ty như gia đình nhưng CEO cũng định vị quan trọng nhất là sự phù hợp và hiệu quả. Văn hóa xem công ty là một gia đình phù hợp với bản thân công ty, ngành hàng gia dụng và với những người mà Dh Foods đang có, làm cho công ty phát triển tốt; but not sure it phù hợp với ông A hay công ty quy mô lớn như Tập đoàn đa ngành.
Đội bóng “nghiệp dư” của CEO Nguyễn Trung Dũng
“Tôi có một đội bóng nghiệp dư – toàn là bạn bè bóng cùng nhau mỗi tuần 2 lần. Khi tất cả đều không bị áp lực sẽ bị đào thải, thay thế hay phải thắng bằng mọi giá. Mọi người đều chơi bóng, chỉ đơn giản là cảm giác có bóng ở chân, chơi một trận đấu và trải qua từng khoảnh khắc.
Con người chỉ có bao nhiêu năm đời thôi, hãy sống sao cho mỗi ngày đều vui vẻ. Điều này quan trọng nhất, bởi vì nếu mất rồi thì tất cả của cải không còn ý nghĩa gì nữa! “, Anh Dũng chia sẻ.